Khi nào thấy

Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông
Em hãy đến tìm anh trên bến đợi
Tán đa anh bóng mát vốn quen dừng
Khi nào thấy đời buồn gặm nhấm
Cần một lời tiếp bước để đi xa
Em hãy đến tìm anh nơi bãi vắng
Biển anh chờ con sóng mãi ngân nga
Khi nào đó lòng mang nhiều thương tích
Những vết thương vô ý tự gây nên
Em hãy đến tìm anh chiều tĩnh mịch
Anh xin làm con suối tắm cho em...
...
XH
Nắng lên. Bất chợt một dãy màu sắc hiện lên rạng rỡ, mờ ảo trong tầng tầng lớp lớp khói bụi. Tuyệt đẹp! Cầu vồng! Cầu vồng sau mưa hẳn đã gieo vào tâm trí tuổi thơ những ước mơ, kỳ vọng. Cầu vồng dưới chân thác Dray Sap khi tỏ khi mờ gần lắm, gần đến nỗi tôi cảm tưởng có thể tóm chặt chúng trong đôi bàn tay mình. Tôi đưa tay ra song chỉ chạm vào hư không chẳng thể nào nắm bắt được vẻ đẹp kỳ ảo của cầu vồng. Không phải sau mưa hay khi nào hửng nắng dưới chân thác Dray Sap mới có cầu vồng. Cầu vồng là ánh sáng, ánh sáng tràn ngập khắp nơi nơi. Nắng chỉ làm rực rỡ thêm vẻ đẹp tự nhiên của ánh sáng. Cũng giống như tình yêu, không phải không nói ra là không tồn tại, có những thứ không thể cầm nắm, không thể nhìn thấy, không thể nếm trải nhưng nó vẫn hiện hữu và người ta chỉ có thể lắng nghe bằng nhịp đập trái tim mình...
(Eaphe ký sự - Vùng đất huyền thoại)
Tối nay đọc lại thấy có nhiều cảm xúc...
Ảnh: Một bức tranh của Levitan
Comments
Post a Comment