Posts

Showing posts from July, 2008

Entry for July 14, 2008

Image
Ở Việt Nam mình có nhiều chuyện hết sức kỳ lạ... Đáng lẽ ra hôm nay tớ có vài việc phải làm hết sức quan trọng. Một cơn cảm cúm ấp tới... không biết là may hay là rủi nhỉ? Hôm nay có HHHV 2008. Phải thừa nhận là chương được tổ chức hết sức hoàn hảo nhìn từ góc độ người thưởng lãm, từ góc độ trực tiếp truyền hinh. Mọi thứ sáng chói lộng lẫy, các hoa hậu cười tươi roi rói và nhất là Nguyễn Thùy Lâm rất tự tin khi sải bước trên sân khấu trong top 15 người đẹp nhất thế giới. Trước khi top 15 Hoa hậu được chọn tớ đã nói với nhỏ em rằng: "Thùy Lâm mà vào top 15 thì thiệt là bất công". Vì thiệt tình là tớ hết sức ngạc nhiên khi Thùy Lâm được vào top 15. Nhận xét về mọi mặt về cách lấy điểm trước công chúng thì quả thực Thùy Lâm không bằng các Hoa hậu nước bạn. Tớ không hề có ý chê trách phàn nàn Thùy Lâm. Thực ra tớ là một fan của Thùy Lâm từ hồi cô ấy là một ca sỹ tham gia Tiếng hát truyền hinh. Khi ấy mới 16 tuổi và ẵm cái giải thí sinh nhỏ tuổi nhứt và đạt hạng tư kỳ thi nă...

Địa ngục nước nào "ngon" nhất?

Một tay buôn ma túy ở Việt Nam vừa mới bị tử hình. Và tất nhiên với trọng tội phát tán cái chết trắng cho bao con em người Việt, hắn ta bị tống xuống địa ngục. Hắn vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng dưới địa ngục người ta cũng chia ra thành các địa ngục nhỏ dành cho mỗi nước. Hắn lân la mò tới địa ngục của người Úc và hỏi "Người ta làm gì ở đây?". Hắn ta nhận được câu trả lời: "Trước tiên người ta cho anh lên ghế điện ngồi ngất ngây một giờ. Sau đó họ sẽ vứt anh lên một chiếc giường rải đầy đinh trong một giờ tiếp theo. Sau đó một ác quỷ Úc sẽ tới và đánh cho anh lên bờ xuống ruộng suốt thời gian còn lại của mỗi ngày.". Tay trùm ma tuý đương nhiên nghe thấy thế thì sợ vãi linh hồn, lò dò sang xem địa ngục của Mỹ thế nào, rồi cả địa ngục của Nga, Pháp, Nhật, Trung… Hắn ta phát hiện ra rằng ở những địa ngục đó mọi thứ cũng diễn ra không ít thì nhiều như ở địa ngục của dân Úc. Cuồi cùng hắn tìm tới địa ngục của Việt Nam và ngạc nhiên khi phát hiện ra một hàng dài...

Entry for July 02, 2008

Vừa đau vừa ức.... Ở Vn mình có những chuyện mà nếu không nói ra thì tớ ức không chịu được. Tớ thừa nhận mình khó mà "tu" được nếu cứ sân si như thế này. Sáng hôm CN vừa rồi, tớ và người chú có việc đi ra khu Bùi Thị Xuân - Tôn Thất Tùng để xem máy tính và mua vài đĩa CD. Xong việc, tớ đi từ Bùi Thị Xuân quẹo trái ra Cống Quỳnh để đi ngang qua chợ Hòa Bình về Trần Hưng Đạo. Vừa mới quẹo trái (theo đúng đèn báo tín hiệu) thì tớ bị CSGT thổi vào với lý do quẹo vào đường có biển báo cấm. Với một người nổi tiếng chạy xe cẩn thận và đúng luật giao thông như tớ thì chuyện này quả là khó tin. Tớ hỏi và anh CA kia trả lời bằng cách chỉ cái bảng báo cấm mà tớ xin thề là tớ và chú tớ chưa hề thấy cái bảng ấy ra làm sao, mà nếu quả thực có thì chắc là mới dựng lên vài ngày. CSGT dường như còn có dự định trước đem cả một xe tải đến để chở một số xe về đồn. Tớ có cảm giác như mình đang bị lừa vào một cái bẫy được giăng ra sẵn. Song tuy vậy điều đó không đau bằng chuyện khi vừa mới bị thổi...